Dear Future Husband

Hanoi, 2025.04.23

Em viết bức thư này vào 1h sáng, khi em cảm thấy mình đã bình tĩnh hơn qua những ngày chênh vênh, để chuẩn bị đến với những ngày có thể sẽ chênh vênh tiếp theo của những năm 30 khỉ đột này...

Đến giờ, em vẫn đang cố gắng kiên định và không thỏa hiệp với mọi sự ồn ào xung quanh, để chờ anh, để được anh ôm thật chặt, để mình bình yên mà thương nhau nhiều năm về sau đó.


Anh yêu, kể cho anh nghe chuyện này,

chuyện tình mà em mơ ước ý, em đã nghêu ngao hát từ những năm em 20 tuổi, hát nhiều đến mức suýt bị đuổi cổ ra khỏi ký túc xá vì tội gây mất trật tự, ^^, là bài Một Nhà, của nhóm Dalab.

Và bây giờ, tuy đã trưởng thành hơn một chút, mơ tưởng non nớt ngày đấy trong em vẫn chưa từng thay đổi.

Một buổi tối, có thể sẽ là một bữa cơm muộn, em sẽ chờ anh, để mình có thể nhìn nhau thật sâu sau cả một ngày dài nhiều nỗ lực; để chầm chậm mà thương; để gác lại tất cả dang dở, ồn ào bên ngoài cánh cửa; để nói với nhau thật nhiều điều; để lắng nghe nhau thật điềm tĩnh; để rồi có thể mơ cùng một giấc, và dậy cùng một giờ,...


Và khó tránh khỏi, có thể sẽ có lúc mình cãi nhau thật căng thẳng....

Đến tận bây giờ, khi đã trải đời nhiều hơn một chút, em thực lòng vẫn không tự tin mấy về khả năng kiềm chế cảm xúc của bản thân. Rất có thể mình sẽ xích mích vào ngày em đến tháng, hoặc lỡ may em bị trầm cảm trước sinh, sau sinh hoặc vì một lý do trời ơi đất hỡi nào đấy, anh vẫn có thể ôm em được chứ? Để mình bình tĩnh, mà tiếp tục kiên nhẫn với nhau hơn.

Để không bất kỳ một đồ dùng vô tội nào đấy trong nhà bị đem ra quăng quật;

Để Con không bị một lời nói, một hành động vô tình nào đấy của chúng ta làm tổn thương, mà có thể sẽ phải dành cả cuộc đời để hàn gắn.

Em thực sự mong là sự tôn trọng, lòng bao dung, sự chung thủy và cả sự hiểu biết có thể nuôi lớn tình yêu gia đình ngày càng bền chắc hơn.

Em muốn mình được trưởng thành cùng nhau!


Anh yêu, mình sẽ là người bạn đặc biệt của nhau, được gọi là Bạn đời. Là người mà có thể tâm sự ty tỷ chuyện lòng, chuyện nhà, chuyện đời.

Kể cho anh nghe, cái ghế này làm em đau lưng ghê, rồi có thể ngay ngày hôm sau anh đã giúp em sửa chữa nó. Trong lúc anh cuống cuồng chuẩn bị đi công tác, em sẽ giúp anh gấp gọn đồ vào vali. Có thể, vào một ngày xấu trời, con đột nhiên lăn ra ốm, mình sẽ bình tĩnh thay nhau chăm con đến khi con khỏe lại,... Và rồi, chuyện bên nội, chuyện bên ngoại, mình có thể cùng nhau nghĩ cách phải không anh?!


Ước mơ của anh là gì? Ước mơ của em là gì?

Em hi vọng việc quyết định về chung một nhà là động lực cho nhau để theo đuổi ước mơ riêng, ước mơ chung, thay vì là gánh nặng khiến chúng ta không muốn đối mặt với nhau.

Trên quãng đường dài nhất có thể đồng hành cùng nhau, em muốn chúng ta sẽ sẵn lòng hỗ trợ nhau hết sức, để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.


Chúng ta đều sẽ là người tử tế chứ?

Để mà có thể tôn trọng nhau ngay cả khi bất đồng quan điểm. Để bọn mình có thể tự tin dạy con những bài học ứng xử đầu tiên trong cuộc đời.

Rất có thể đâu đấy, cư xử của em sẽ chưa được khéo léo, chưa được đúng mực, anh sẽ nhẹ nhàng chỉ sai cho em, để mình tiếp tục được lớn lên bên cạnh nhau chứ?! Và, anh cũng sẽ sẵn lòng nghe em "lải nhải" góp ý phải không?! (Dạ điiii! ^^)


Anh định sẽ làm như thế nào với con của chúng mình?

Có thể sẽ đến một ngày, cuộc sống của chúng ta hoàn toàn bị đảo lộn khi con chào đời. Em rất háo hức chờ đợi ngày thấy anh chững chạc trong một vai trò mới.

Chúng ta có thể sẽ thật bối rối và lóng ngóng khi một đứa trẻ mang trong mình mã Gen của cả hai đứa, đang khóc ré lên mà không biết tại sao, hoặc đang cứng đầu cãi bướng mà chỉ muốn nhét lại vào trong bụng,...Nhưng mà, bọn mình sẽ vẫn thương con và cố gắng cho con được hạnh phúc phải không anh?!

Em muốn đứa trẻ được sinh ra vì mong cầu cho con một cuộc đời hạnh phúc từ cả hai đứa, thay vì sinh con vì áp lực sợ mình bị cô đơn, không chỗ nương tựa khi về già.

Em muốn con được lớn lên, khi tình yêu của chúng ta cũng đang lớn dần, dẫu có khó tránh khỏi nhiều lần xích mích.

Em muốn con được lớn lên và có tuổi thơ nhiều tình thương, để con hãnh diện dùng nó ôm ấp cả cuộc đời sau này.

Em muốn con được nuôi dạy bằng sự không ngừng học hỏi, và kiên nhẫn của bố mẹ. Anh sẵn lòng đồng hành cùng em chứ?


Không biết đến khi gặp được anh, em đã phải viết lại bao nhiêu lần câu chuyện tình của cá nhân mình. Nhưng mà, đến ngày đấy, em muốn mình sẽ được háo hức khoe với anh, là,

Thiếu anh, em vẫn có thể sống tốt. Chỉ là, em cảm thấy vui hơn nhiều khi có anh bên cạnh!


Thương anh!

----
Note: Câu cuối cùng trong bài viết này, được sao chép ý tưởng từ một bộ phim không nhớ tên. (Sorry!)

Nhận xét