Những câu chuyện chậm chậm

Hanoi, 2023/5/1

Hà Nội những ngày nghỉ lễ dài yên tĩnh hơn bình thường. Quán cafe gần nhà cả tầng 3 có đúng 3 mống. Một người đang đọc sách, một người nữa đang gõ gõ lên bàn phím laptop, đứa còn lại là mình cũng đang làm y chang vậy.
Cửa sổ tầng 3 to lắm, nhìn thẳng ra hông Hoàng thành Thăng Long. Ở cái khu này cũng lâu rồi nhưng mà chưa bao giờ mình lượn ra khu đấy cả.

Em nhân viên phục vụ sau khi nhận order, trong khi chờ mình mở điện thoại ra thanh toán, vừa nói vừa lắc lắc hai tay: "chị ơi, không biết tay em bị làm sao ý, hơi rung. Em không chắc là tí nữa cốc capuchino của chị có ra đúng hình không nữa?!". Mình cười vì thấy em dễ thương. 

Tối qua, khi lên zoom học cùng nhau, Thảo than phiền với mình vì trong lúc đang nước sôi lửa bỏng, chạy deadline luận văn, Thảo vẫn đang dí mông cả ngày ngồi dịch tài liệu. "Chả biết có đủ tiền đóng học phí lần này không nữa?" Thảo nói làm mình cười lớn. Đúng là khi đã trải qua "cú shock" một lần vì trượt học bổng, đến lần thứ 2 mình cảm thấy bình tĩnh hẳn. Đóng thì đóng thôi, biết làm thế nào được. 

Mỗi lần gọi điện về nhà, giọng Mai lanh lảnh từ góc nhà nào đấy vọng vào điện thoại: "Con chào cô Huyền". Khi mẹ quay video ngược lại, vẫn thấy Mai đang mải mê làm cái gì đấy, theo kiểu chào cho phải phép, còn việc mình mình vẫn phải làm thôi. :) Không biết có góc nhà nào mà Mai tha cho mà không đào bới hay không? Không biết bao nhiêu cuộn giấy vệ sinh đã bị lôi ra giăng từ góc này sang góc kia rồi. Mỗi lần mà trong nhà có cái gì đấy hỏng thì ngay lập tức, thủ phạm bị nghi ngơ nhất là Mai, và tất nhiên không biết tội có đúng là của mình không, cứ đây đẩy chối trước cái đã. 

Hôm qua gặp Thảo mẹ Moon và Moon. Moon cứ cố gắng cởi cúc quần yếm ra để khoe với cô Huyền cái áo trắng  tít bên trong có hình ông mặt trời. Moon mà cho ở cùng với Mai thì chắc nhà cửa đổ bể hết cả. Nhưng mà, cứ mỗi lần nhìn 2 đứa cười, tim cô Huyền tại tan chảy, không thể nào mà cáu nổi. 

Èo ôi, và khi muốn trốn chạy thời gian, ngồi viết những dòng này, mình không biết là bao giờ cái luận văn của mình mới thành hình được nữa, khi mà số liệu vẫn đang ngổn ngang, và tính toán thì cái này va cái nọ, sai tứ tung hết cả. Mèng ơiii! :)


Nhận xét